Cảnh Superman Cứu Sóc: Thông Điệp Thâm Sâu Định Hình Bản Chất Người Hùng Mới?

Bạn là một game thủ luôn quan tâm đến từng chi tiết trong cốt truyện, từng hành động của nhân vật, và đặc biệt là những “easter egg” hay thông điệp ẩn giấu mà nhà phát triển gửi gắm? Nếu bạn là kiểu người sẵn lòng dừng lại để giúp đỡ một sinh linh nhỏ bé, hay cảm thấy khó chịu khi một lỗi game khiến AI vô tội bị mắc kẹt, thì phiên bản Superman mới của James Gunn chắc chắn sẽ là một “meta” mà bạn cần khai thác. Mặc dù đây là một bộ phim, nhưng cách xây dựng nhân vật và vũ trụ của Gunn lại mang đậm hơi thở của một tựa game nhập vai thế giới mở, nơi mỗi quyết định nhỏ đều định hình nhân vật. Cảnh Người Đàn Ông Thép dành khoảnh khắc ngắn ngủi giữa một trận chiến long trời lở đất chỉ để di chuyển an toàn một chú sóc khỏi vùng nguy hiểm đã gây ra nhiều tranh cãi, thậm chí khiến một bộ phận khán giả thử nghiệm cảm thấy “khó chịu”.
“Save The Cat” – Nhưng Lại Là “Save The Squirrel”: Quyết Định Gây Tranh Cãi Của James Gunn
Superman trông suy sụp khi đám đông la ó, miêu tả áp lực xã hội và gánh nặng của người hùng.
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây với Rolling Stone, đạo diễn kiêm biên kịch và là “trùm cuối” của DCU, James Gunn, đã tiết lộ rằng cảnh cứu sóc này là một trong những khoảnh khắc được tranh luận gay gắt nhất. “Đó có lẽ là khoảnh khắc gây tranh cãi thứ hai hoặc thứ ba trong bộ phim,” Gunn chia sẻ. “Họ hỏi, ‘Tại sao anh ta lại đi cứu một con sóc? Sao anh ta lại mất thời gian như vậy giữa trận chiến?'”
Thực tế, đã có một bản dựng phim mà Gunn cắt bỏ cảnh đó, nhưng sau đó anh nhận ra mình thực sự nhớ chú sóc và cảm thấy nó cần phải được giữ lại. Ngoài ra, việc bổ sung cảnh này còn giúp giải quyết một số vấn đề về mặt địa lý trong kịch bản. Quyết định của Gunn, bất chấp sự phản đối từ một số thành viên trong ê-kíp, cho thấy một sự kiên định vào tầm nhìn của mình về nhân vật. Phải chăng, trong thế giới của các siêu anh hùng đầy phức tạp và đen tối, sự tử tế chính là một dạng “punk rock” mới, một “hệ thống đạo đức” độc đáo?
Góc Nhìn “Người Chơi” Phản Đối: Tại Sao Cảnh Này Khiến Cộng Đồng Game Thủ (và Khán Giả) Phân Vân?
Trong môi trường game, nơi mỗi điểm chỉ số, mỗi hành động đều được tính toán để tối ưu hiệu quả, việc một nhân vật “bỏ qua meta” để làm một hành động dường như vô nghĩa giữa cao trào có thể khiến người chơi cảm thấy khó hiểu. Cảnh Superman cứu sóc cũng vậy. Nhiều khán giả, đặc biệt là những người quen thuộc với các tựa game hành động kịch tính, có thể cảm thấy cảnh này phá vỡ “tính thực tế” của phim, tương tự như việc một NPC đột ngột làm gián đoạn nhiệm vụ chính để đưa ra một yêu cầu nhỏ nhặt.
Nếu Superman có thể cứu một chú sóc, vậy còn bao nhiêu sinh vật khác anh ấy đã bỏ qua? Liệu cảnh này có mở ra một “cây kỹ năng” đạo đức phức tạp, dẫn đến những câu hỏi như: “Nếu sự sống của một con sóc có giá trị, vậy những con kiến đang bị nghiền nát dưới chân Kaiju thì sao?” Hay thậm chí là: “Liệu Superman có phải là người ăn chay? Anh ấy có đang ‘phán xét’ người xem ăn thịt không?” Những câu hỏi này, dù có vẻ nhỏ nhặt, lại có thể tạo ra một “chuỗi nhiệm vụ phụ” về mặt đạo đức mà nhiều người xem muốn giữ kín trong một bộ phim giải trí. Hơn nữa, sau khi theo dõi cái kết của bộ phim, khán giả nhận ra Superman không hề ngần ngại “thanh trừng” một số đối tượng thông qua lỗ đen, điều này càng làm tăng thêm sự mâu thuẫn trong “hệ thống đạo đức” của anh hùng.
Khi “Save The Squirrel” Trở Thành “Meta” Định Hình Superman: Sức Mạnh Từ Lòng Trắc Ẩn
Superman mỉm cười tự tin với tư thế khoanh tay, thể hiện bản lĩnh và tầm nhìn mới của Người Đàn Ông Thép trong vũ trụ DCU.
Tuy nhiên, chính khoảnh khắc cứu sóc này lại gói gọn một cách tinh tế bản chất của Superman, đặc biệt là phiên bản Superman mà Gunn giới thiệu. Anh ta là kiểu người quan tâm đến “người bé nhỏ”, ngay cả khi “người bé nhỏ” đó thực sự rất nhỏ và không phải con người. Những hành động của anh trong hồi hai của phim không được thúc đẩy bởi các nguyên tắc đạo đức cao siêu, mà bởi mong muốn tìm thấy chú chó của mình vì nó có lẽ đang sợ hãi – một hành động đơn thuần của lòng trắc ẩn. Tương tự như trong một tựa game RPG, nơi nhân vật chính không chỉ làm nhiệm vụ lớn mà còn giải quyết những “side quest” nhỏ nhặt, đôi khi chỉ vì một lý do cá nhân, tình cảm.
Anh ta ủng hộ quốc gia Jarhanpur đang bị chiến tranh tàn phá bởi vì những cư dân nghèo khổ ở đó đang bị khủng bố bởi Boravia – một thế lực được hỗ trợ tài chính bởi LuthorCorp. Superman đứng lên vì các nạn nhân, chống lại những kẻ bắt nạt. Kaiju, thực chất, không phải là một kẻ bắt nạt; nó chỉ là một con quái vật khổng lồ bị dịch chuyển đến Metropolis ngoài ý muốn. Nó không cố ý nhắm vào chú sóc, mà chú sóc chỉ là một sinh vật không may mắn cản đường. Superman cứu chú sóc không phải vì anh muốn làm hại Kaiju. Khi “Hội Công Lý” (Justice Gang) tiêu diệt con quái vật, Superman cảm thấy thất vọng vì anh không có cơ hội đưa nó đến nơi an toàn. Điều này cho thấy “khung năng lực” (skillset) của Superman không phải là tiêu diệt mà là bảo vệ và duy trì sự sống.
Supergirl trong game Injustice 2, gợi mở về tiềm năng phát triển nhân vật và kết nối vũ trụ game-phim của DC.
Bằng cách cho Superman một nhu cầu mãnh liệt để giúp đỡ mọi người, bất kể họ là ai hay có vẻ nhỏ bé đến mức nào, Gunn đã tìm ra cách để biến nhân vật trở nên hấp dẫn hơn, điều mà không phải lúc nào cũng dễ dàng. Mặc dù các bản chuyển thể Superman đã có từ những năm 1940, nhưng nhân vật này chưa bao giờ là một “bài tủ” chắc chắn như Batman. Với cốt truyện bi kịch, xung đột đạo đức và sự khó khăn trong việc xây dựng mối quan hệ, Batman là một nhân vật phức tạp và hấp dẫn hơn một cách tự nhiên. Nhưng Gunn đã biến sự đơn giản vốn có của Superman trở nên phong phú không kém. Không giống Batman, Superman không tự đấu tranh với chính mình. Anh ta đang chiến đấu với một thế giới đang thờ ơ với giá trị của sự sống, ngay cả khi đó chỉ là sự sống của một chú sóc.
Cảnh Superman cứu sóc không chỉ là một chi tiết nhỏ mà là một “điểm neo” quan trọng, định hình bản chất của Người Đàn Ông Thép trong vũ trụ DCU mới. Nó chứng minh rằng, ngay cả trong một cuộc chiến sinh tử, lòng trắc ẩn và sự quan tâm đến những điều nhỏ bé nhất cũng là một sức mạnh phi thường. Đây chính là yếu tố giúp Superman trở nên không nhàm chán, và thậm chí còn trở thành một “thông điệp meta” đầy cảm hứng cho người xem.
Bạn nghĩ sao về “hệ thống đạo đức” đặc biệt của Superman trong phim mới? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn ở phần bình luận bên dưới nhé!